Hồ Ngọc Hà thăm lại ngôi trường cô đóng góp để xây 10 năm trước

Nối tiếp hành trình đến thăm và tặng quà cho thầy trò ở bản Cồn Roàng, Hồ Ngọc Hà ghé lại điểm trường ở bản Cu Tồn – Mê Lỳ, xã Thượng Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình. Đây là ngôi trường mà 10 năm trước Hồ Ngọc Hà đã đóng góp để xây dựng.

Để di chuyển từ bản Cồn Roàng sang bản Cu Tồn – Mê Lỳ, Hồ Ngọc Hà ngồi phía sau chiếc xe tải nhỏ. Một thầy giáo đi cùng cho biết con đường này trời mưa thì lầy lội còn trời nắng thì bụi mù. Chính Hồ Ngọc Hà cũng đã trải nghiệm con đường gập ghềnh và bụi bay mù mịt.

Thăm lại ngôi trường mình từng góp phần trong việc xây dựng, Hồ Ngọc Hà chất chứa nhiều cảm xúc. Cô reo vui khi “gặp lại” cây cô đã trồng, bồi hồi nhìn ngắm từng vật dụng trong lớp học…

Bà Ngọc Hương – mẹ Hồ Ngọc Hà – kể lại, 10 năm trước tỉnh Quảng Bình bị bão lụt rất lớn, cả gia đình bà đến xã Thượng Trạch, huyện Bố Trạch để cứu trợ. Khi đến khu vực này, nước lũ chảy xiết mà lại chưa có cầu, các em học sinh muốn đi học phải băng qua suối rất nguy hiểm. Vì vậy, Hồ Ngọc Hà đã quyết định xây dựng một ngôi trường ở phía bên này suối dành tặng cho các thầy cô và học trò, để họ không phải đi dạy và học bên kia suối.

Sau 10 năm xây dựng, Hồ Ngọc Hà hạnh phúc khi thấy trường lớp vẫn còn chắc chắn, đẹp và sạch sẽ. Khuôn viên xung quanh ngôi trường cũng đã thay đổi nhiều, đường sá đi lại thuận tiện, nhà cửa nhiều hơn…

Hồ Ngọc Hà đã trò chuyện, thăm hỏi các thầy hiện sống tại ngôi trường để hiểu hơn về những vất vả mà thầy và trò nơi đây phải đối diện hàng ngày. Thầy Phan Văn Cựu cho biết các thầy chịu trách nhiệm đưa đón học sinh đến lớp vì các em không có phương tiện đi lại mà nhà lại ở quá xa. Nghe những chia sẻ của thầy, Hồ Ngọc Hà bày tỏ sự khâm phục và động viên thầy cùng đồng nghiệp cố gắng vì sự nghiệp trồng người.

Nữ ca sĩ tâm sự: “Có những việc làm đối với mình nó nhỏ bé, nhưng đối với họ là cả một cuộc đời. 10 năm trước khi Hà tới đây, mọi thứ hoang vu, ít cây cối, mình còn phải trồng cây với hy vọng sau này trường có bóng mát cho các em. Nó vừa làm cho mình vui, vừa thấy phải sống có trách nhiệm hơn nữa. Hà tin chắc là không chỉ có một ngôi trường, mà sau câu chuyện của Hà, những nơi như thế này sẽ dần trở nên ổn định và tốt đẹp hơn, đặc biệt là các thầy cô và các em học sinh. Các thầy cô với sứ mệnh cao cả, không chỉ dạy học mà còn chăm từng miếng ăn giấc ngủ, đưa các em đi học. Nếu không bằng tình yêu thì không thể làm được”.

Ngay sau chuyến tham quan trường, Hồ Ngọc Hà đã đến thăm hai gia đình có hoàn cảnh đặc biệt ở bản.

Đầu tiên là gia đình bé Đinh Nhân. Khi Hồ Ngọc Hà đến, bé đang đi lấy nước ở suối về để gia đình sử dụng. Nữ ca sĩ đã thử trải nghiệm lấy nước và phải thừa nhận đó không phải công việc dễ dàng, nhất là đối với em học sinh 8 tuổi có vóc dáng bé nhỏ như Đinh Nhân.

Đinh Nhân mồ côi cha từ lúc 9 tháng tuổi. Cha em qua đời sau tai nạn bị trúng bom ở khe đá khi đang đi tìm cua đá bán lấy tiền. Mẹ của Đinh Nhân một mình nuôi em suốt 8 năm nay. Hàng ngày, Đinh Nhân ăn xôi trắng với muối ớt giã. Khi được Hồ Ngọc Hà hỏi về ước mơ, Đinh Nhân mong muốn lớn lên sẽ trở thành bộ đội, còn hiện tại chỉ mong có một chiếc xe đạp đi học. Mẹ của Đinh Nhân thì ước có một con bò.

Trường hợp thứ hai là gia đình bé Hoàng, hiện học lớp 2. Khi Hồ Ngọc Hà đến, Hoàng đang cùng mẹ ăn trưa là cơm trắng với muối ớt và quả cà. Bố Hoàng mất sớm, khi Hoàng 4 tháng tuổi, một mình mẹ em nuôi 3 đứa con. Tuy vất vả, 3 anh em Hoàng được các thầy cô nhận xét là ngoan, học giỏi.

Khi Hồ Ngọc Hà hỏi về mong ước, bé Hoàng nói thích có một con bò. Trong khi đó, mẹ của em lau nước mắt nói “chỉ mong các con khỏe mạnh”. Nghe chia sẻ mộc mạc của người mẹ trẻ, Hồ Ngọc Hà nghẹn ngào theo. Cũng là một người mẹ có 3 con, hơn ai hết Hồ Ngọc Hà đồng cảm với nỗi lo lắng và tình mẫu tử bao la như mẹ của Hoàng.

Giữ đúng lời hứa với hai gia đình, Hồ Ngọc Hà đã tặng cho mỗi nhà 2 con bò để họ có vốn liếng làm ăn, ổn định cuộc sống. Nữ ca sĩ xúc động nói: “Hôm nay là một ngày trọn vẹn của Hà cùng gia đình. Khi nghe nguyện vọng của hai hộ gia đình, Hà sẵn sàng biến giấc mơ nhỏ nhoi đó thành sự thật. Hà biết những ngày sắp tới của họ không dễ dàng, nhưng ít ra hôm nay họ đã có được một ngày vui và thấy rằng cuộc đời này đáng để sống”.